₫oh trong bóng chuyền
oh trong bóng chuyền-Người Tân Trung dễ thương và bình dị đến lạ kỳ! Họ cũng như những mảnh vườn không cần rào cao cổng kín, cứ mặc nhiên cây trái và phóng khoáng với đời. Cho đến tận sau này, khi đã xa Tân Trung hơn 10 năm, tôi vẫn luôn nhớ rõ từng khuôn mặt, từng dáng điệu những con người dễ mến mà mình có cơ duyên gặp gỡ. Nhớ bác Hai thức thâu đêm lo lắng khi có đứa trong đội bị sốt. Nhớ bác Ba hay hát những bài dân ca nam bộ với âm điệu đặc trưng riêng nhưng lại rất gần gũi, dễ nghe, dễ nhớ “Chiều chiều quạ nói với diều/Cù lao ông Chưởng có nhiều cá tôm”, “Chiều chiều ông Ngữ thả câu/Sấu lôi ông Ngữ cắm đầu xuống sông”. Nhớ tụi nhỏ với mái đầu khét nắng vẫn thường dẫn những “cô, thầy” sinh viên bắt chuồn chuồn sau mưa trên khắp bãi ngô khoai thoai thoải gió chiều… Họ như nước dòng sông Tiền, sông Vàm Nao, như những cơn mưa chiều Tân Trung mạnh mẽ, phóng khoáng và lòng luôn rộng mở.
oh trong bóng chuyền-Người Tân Trung dễ thương và bình dị đến lạ kỳ! Họ cũng như những mảnh vườn không cần rào cao cổng kín, cứ mặc nhiên cây trái và phóng khoáng với đời. Cho đến tận sau này, khi đã xa Tân Trung hơn 10 năm, tôi vẫn luôn nhớ rõ từng khuôn mặt, từng dáng điệu những con người dễ mến mà mình có cơ duyên gặp gỡ. Nhớ bác Hai thức thâu đêm lo lắng khi có đứa trong đội bị sốt. Nhớ bác Ba hay hát những bài dân ca nam bộ với âm điệu đặc trưng riêng nhưng lại rất gần gũi, dễ nghe, dễ nhớ “Chiều chiều quạ nói với diều/Cù lao ông Chưởng có nhiều cá tôm”, “Chiều chiều ông Ngữ thả câu/Sấu lôi ông Ngữ cắm đầu xuống sông”. Nhớ tụi nhỏ với mái đầu khét nắng vẫn thường dẫn những “cô, thầy” sinh viên bắt chuồn chuồn sau mưa trên khắp bãi ngô khoai thoai thoải gió chiều… Họ như nước dòng sông Tiền, sông Vàm Nao, như những cơn mưa chiều Tân Trung mạnh mẽ, phóng khoáng và lòng luôn rộng mở.